Vạn sự khởi đầu nan, gian nan thực sự nản…
Có ai đã từng giỏi môn này nhưng lại theo môn khác để vào ngành yêu thích?
Có ai đã vào ngành yêu thích rồi nhưng lại ham kiếm tiền và đi làm trái ngành trái nghề?
Chính là tôi – Johnny Hoang Dung
Ngay từ trên giảng đường đại học tôi đã có một khao khát làm giàu, nói là khao khát thì bạn cũng đoán được phần nào hoàn cảnh gia đình tôi không có khá giả gì, nói đúng hơn là thuộc hệ nghèo…Để được cắp sách đến trường đại học tôi phải vay tiền chính sách xã hội với lãi suất thấp mà mãi sau này khi ra trường vài năm tôi mới trả hết được.
Nghĩ lại quãng thời gian đó tôi vừa tủi thân rớt nước mắt nhưng cũng trân trọng vì những kỷ niệm không thể nào quên được. Ngay từ năm thứ nhất đại học tôi đã phải làm đủ thứ nghề để mưu sinh, từ bưng bê tại nhà hàng, phụ bếp tại trung tâm tiệc cưới hay làm chân chạy vặt tại một sự kiện nào đó cho đến việc làm gia sư, luyện ôn thi tốt nghiệp cho các em cấp 2, cấp 3…Tôi làm tất cả chỉ mong có tiền duy trì cuộc sống cho hơn 4 năm học Đại học.
Nhưng tất cả khoản thu nhập ấy chỉ đủ trang trải cuộc sống hàng ngày ở mức cơ bản nhất, lo ăn từng bữa, không dám yêu cũng không dám chơi…Nghĩ về tương lai thật mông lung làm sao. Tôi không biết phải làm gì để thoát khỏi cảnh nghèo khó đó, trong đầu thực sự bế tắc, con đường nào sẽ đưa tôi đến mong ước của tôi – Thoát nghèo?
Rồi cũng đến năm cuối đại học, trong một lần đi đến hiệu sách tôi tình cờ đọc được câu chuyện về hành trình đầu tư chứng khoán của một vũ công. Anh ấy đã thành công dù anh ấy chỉ là dân không chuyên và trái ngành. Một tia sáng lóe lên trong đầu, một hy vọng thắp sáng con đường đầy tăm tối mà tôi đang phải trải qua. Tôi tự nhận bản thân mình có vài phần giống với anh ấy chỉ có điều anh ấy đã đi làm kiếm được tiền tích lũy còn tôi thì chưa, tôi vẫn phải lo ăn từng bữa.
Với quyết tâm tham gia đầu tư chứng khoán, tôi đã thắt chặt chi tiêu nhiều hơn nữa để có thể dành ra 5 triệu cho sự khởi đầu. 5 triệu tôi phải mất 3 tháng để có thể gom đủ, lúc ấy 5 triệu thực sự là khoản tiền lớn đối với tôi.
Không kiến thức, không kinh nghiệm nhưng lần đầu tham gia đầu tư tôi lại có lãi, không phải làm việc gì nặng nhọc việc của tôi chỉ là lựa chọn lúc mua và bán cổ phiếu. Khoản lợi nhuận 2 triệu tôi nhận được quả thực làm tôi bất ngờ và sung sướng, kiếm tiền dễ quá đó là điều tôi cảm nhận lúc đó. Tôi tự trách bản thân sao không biết đến chứng khoán sớm hơn nhưng chính cái suy nghĩ ấy lại góp phần lớn lý do để tôi ngậm trái đắng về sau…
Kiếm tiền chính đáng chưa bao giờ là dễ dàng
Thắng lợi ban đầu làm tôi say đắm, tôi không nghĩ do bản thân tôi may mắn mới có được số lãi ấy, tôi chỉ nghĩ kênh kiếm tiền này thật tuyệt vời và chỉ có vậy.
Hành trình nếm trái đắng của tôi chuẩn bị bắt đầu.
Theo thời gian số tiền tôi đem tham gia đầu tư chứng khoán ngày một nhiều hơn. Ban đầu chỉ có 5 triệu sau lên 10 triệu, 20 triệu rồi đến 100 triệu nhưng buồn ở chỗ đó không hoàn toàn là tiền của tôi.
Vì quá tự tin tôi đã đi vay tiền để đầu tư, vay người thân rồi bạn bè, vay không đủ thì tôi nhận hợp tác đầu tư để ăn chia lợi nhuận, hợp tác thấy chưa đủ thì tôi nhận đầu tư giúp, bao lỗ chỉ nhận phần trăm khi có lãi…Khi cơn say đã lên bạn sẽ có đủ lý do, đủ cách thức để có tiền đầu tư…Cứ khi nào có nguồn tiền có thể khai thác được là tôi lại dành hết vào chứng khoán, bất chấp đó là tiền vay lãi suất cao. Tôi chưa nhận ra, tôi đang bước vào một con đường nhiều gai nhọn và hố sâu.
Đam mê tại ngành học không còn nữa, thay vào đó là khao khát kiếm được nhiều tiền đã chiếm hữu tâm trí tôi. Tôi quyết định theo đuổi con đường đầu tư chứng khoán sau khi tốt nghiệp với mục tiêu làm giàu nhanh chóng và nhàn hạ. Suy nghĩ ấy rất đúng đắn vào thời điểm ấy, bởi tôi đang chìm đắm trong chiến thắng, tôi đầu tư ra tiền thay vì phải bừng bê chạy ngược chạy xuôi lao động chân tay vất vả thì giờ đây tôi chỉ việc ngồi văn phòng không mưa, không nằng.
Nhưng bạn biết đấy, thị trường lên cao thì cũng có lúc xuống thấp, điều quan trọng là tôi không thể lường trước được sự khắc nghiệt mà nó đem lại, chỉ khi lợi nhuận đầu tư của tôi bay hết tôi mới thực sự hoảng loạn nhưng đã muộn rồi. Lợi nhuận không còn những món tiền tôi đi vay để đầu tư cũng dần biến mất, hợp tác đầu tư thì thua lỗ ê chề. Tôi không biết phải làm sao, xử lý thế nào.
Một tâm lý chung mà đa phần ai cũng sẽ nghĩ đến khi đang thua lỗ “chưa bán là chưa lỗ, còn hàng là còn tiền”. Tôi đã cố gắng vay mượn thêm tiền để giữ cho cổ phiếu không bị bán đi với hy vọng giá sẽ tăng trở lại. Nhưng tôi quên mất một điều, tôi đang dùng tiền đi vay để đầu tư và tiền đi vay thì tôi không thể dùng đến khi nào mình muốn.
Thị trường đâu chỉ giảm 1-2 phiên. Chúng ta không thể chắc chắn khi nào thị trường hết giảm nhưng chúng ta biết chắc một điều, tiền lỗ vẫn cứ tăng thêm trong khi tiền lãi vẫn phải trả đủ…Đó mới là vấn đề. Khi ấy tôi thực sự giống như một con bạc theo đúng nghĩa đen. Tôi cố gắng đi vay tất cả mọi người tôi biết bất kể số tiền là bao nhiêu, trông thật thảm hại…
Nhưng tất cả nỗ lực ấy đều vô vọng, khi tiền đổ vào không bù được các khoản lỗ tăng thêm hàng ngày.
Call Margin, tài khoản bị bán giải chấp, lỗ 90% hơn 1 tỷ đồng.
Người ta gọi đấy là cháy tài khoản đó. Từ hai bàn tay trắng tôi chính thức tạo lên một đống nợ to đùng, không biết đến bao giờ tôi mới có thể trả hết được. Tôi không biết phải làm sao và dù có giải thích theo cách nào đi chăng nữa thì các chủ nợ cũng không bao giờ chấp nhận việc bạn làm mất hết tiền của họ. Đây là thời kỳ gần như tăm tối nhất trong cuộc đời tôi.
Món nợ này không chỉ đơn thuần là tiền vốn mà còn là tiền vay với lãi suất có khi lên đến 40%/năm. Chắc chắn rằng tôi không thể có đủ 1 tỷ để trả hết nợ nần vào ngay lúc này. Một xu còn không có huống chi là 1 tỷ…
Vượt lên nghịch cảnh
Bạn có thể thất bại một lần hay nhiều lần không quan trọng nếu bạn vẫn còn nguồn lực để làm lại, bạn có thể vực dậy được. Nhưng một thất bại thảm hại, đánh mất mọi vốn liếng và uy tín của bản thân đồng thời nhận về một combo các khoản nợ phải trả lãi cao thì sao? Bế tắc là điều không tránh khỏi, suy nghĩ tiêu cực là điều nhiều người đã chọn. Không phải bạn muốn là có thể làm được bởi số tiền quá lớn trong khi bạn lại không còn gì.
Tôi đã lựa chọn đối mặt với điều tồi tệ ấy, dù phải trả giá trong nhiều năm sau này. 5 năm là quãng thời gian khá dài và thực sự rất dài khi mỗi sáng thức dậy bạn lại bị ám ảnh bởi 2 từ “Trả nợ”. Mỗi khi lương về bạn không được phép ăn tiêu nhưng cho dù là vậy số tiền ấy cũng không đủ để trả lãi hàng tháng. Bỏ cuộc thì dễ lắm, nhiều người sẽ bỏ cuộc theo nhiều cách khác nhau nhưng chọn chấp nhận và sửa chữa lỗi lầm mới thực sự khó. Tôi muốn tìm lại sự tự tin của bản thân mình và muốn lấy lại uy tín mà tôi đã từng…đánh mất.
Trong thời điểm ấy tôi đã đưa ra một quyết định đúng đắn nhất và khó thực hiện nhất trong cuộc đời của mình
Tạm thời ngừng tham gia đầu tư đến khi tôi có thể tích lũy được tiền.
Với bất kỳ ai, bất kỳ kênh đầu tư nào dù bạn đang lãi hay đang lỗ thì quyết định từ bỏ cũng là một quyết định rất khó khăn. Bạn sẽ có muôn vàn các lý do để tiếp tục tham gia đầu tư trong khi tinh thần bạn không còn sáng suốt, vốn liếng của bạn không còn gì và nhất là bạn đi vay tiền để tiếp tục đầu tư với mong muốn gỡ gạc…
Tôi đã chọn con đường dài hơi, khổ cực nhưng đảm bảo tôi sẽ không bị lạc lối nữa vì bây giờ chỉ cần một cái chạm tay vô tình của một ai đó cũng khiến tôi lung lay, ngã quỵ và không thể nào đứng dậy được nữa.
Hành trình đi tìm lại niềm tin bắt đầu
Trong 3 năm đầu là khoảng thời gian trả nợ khó khăn nhất, bởi khi ấy công việc thì bấp bênh mà nợ lại ngập đầu. Tôi đã xử lý thế nào?
Điều đầu tiên, tôi liệt kê các món nợ và phân chia từng món theo lãi suất và thời gian phải tất toán. Món nào lãi suất cao, thời gian vay ngắn không thể trì hoãn thì ưu tiên trả trước, món nào lãi thấp hơn, có thể vay lâu hơn sẽ trả sau và các món không mất lãi tôi sẽ trao đổi với từng chủ nợ để họ tạo điều kiện.
Điều thứ hai, tôi cần phải ổn định công việc, có thu nhập ổn định là điều quan trọng nhất lúc này. Tôi cũng kết hợp làm cùng lúc nhiều công việc khác nhau để gia tăng thu nhập. Nhớ lại ám ảnh nhất là vào mùa đông lạnh giá trong khi nhiều người còn đang ôm vợ ngủ thì 4 giờ sáng tôi đã phải thức dậy đi giao thực phẩm cho các cửa hàng ăn. Ba năm liền dầm mưa dãi nắng nhưng chưa khi nào tôi từ bỏ niềm tin rằng “Tôi sẽ vượt qua được giai đoạn khó khăn này”
Sau 3 năm bền bỉ các món nợ lãi cao tôi cũng trả gần hết, áp lực giảm đi cũng là lúc tôi lên kế hoạch tích lũy tiền trở lại để có thể sẵn sàng tham gia đầu tư chứng khoán một lần nữa. Tôi biết rằng lần trở lại này của tôi sẽ rất khác, tôi không còn là một dân chơi chứng khoán nữa mà sẽ trở thành một nhà đầu tư chứng khoán thực thụ.
Lấy lại uy tín và trở thành nhà đầu tư chứng khoán thành công
Trước kia tôi luôn tự cho rằng mình là một nhà đầu tư chứng khoán thực sự, giờ nghĩ lại vẫn thấy nực cười. Một nhà đầu tư mà lại không có kiến thức về thị trường chứng khoán, cũng không lường trước được những rủi ro có thể gặp phải thì không khác gì đang tham gia một trò đỏ đen đúng nghĩa. Bạn không thể tham gia đầu tư chứng khoán với tâm lý luôn có lãi được, điều đó sẽ làm bạn “đứng tim” khi thua lỗ. Mặc kệ tài khoản đang trong tình trạng thua lỗ là điều tồi tệ nhất của một nhà đầu tư chứng khoán.
Sau 3 năm rèn luyện, đứng ngoài thị trường và 1 năm dành dụm tiền tích lũy thì tôi đã có thể bắt đầu lại được rồi. Khoản tiền tích lũy sau 1 năm tuy không nhiều nhưng đó là minh chứng cho những cố gắng không ngừng nghỉ để tìm lại bản thân mình. Đối với tôi, ngừng lại 4 năm không đầu tư chứng khoán, 4 năm để nhìn lại một chặng đường thật là một điều trân quý. Tôi đã có được cái nhìn thấu đáo nhất về “Ngài thị trường” và tôi cũng đã có Phương pháp đầu tư hiệu quả của riêng mình.
Quả thực như vậy, đầu năm thứ năm tôi đã có thêm một nguồn thu nhập để nhanh chóng trả hết các khoản nợ còn lại. Xiềng xích đang được gỡ bỏ cũng là lúc tôi có thể nghĩ đến một tương lai tốt đẹp hơn. Khi đầu tư chứng khoán trở thành nguồn thu chính, tôi ngừng các công việc làm thêm tay chân khác để có thêm thời gian nghiên cứu và hoàn thiện Phương pháp đầu tư của chính mình. Nhưng công việc văn phòng ngày làm 8 tiếng, 5 ngày 1 tuần tôi vẫn duy trì đều đặn, bởi vì đây là gốc rễ của sự tích lũy đã tạo ra số vốn đầu tư ít ỏi của tôi. Tôi cần trân trọng điều đó.
Hết năm thứ năm, các khoản nợ của tôi đã gần như trả hết, chỉ còn một vài món chủ nợ đã tạo nhiều điều kiện cho tôi. Họ đã giúp tôi rất nhiều, điều tôi nợ họ không chỉ là tiền bạc mà còn nợ họ cả một ân tình.
Hôm nay, hành trình đầu tư chứng khoán của tôi vẫn đang tiếp diễn nhưng đã giống chàng vũ công trong cuốn sách tôi đã đọc hơn rất nhiều lần. Tôi đã đầu tư bằng tiền tích lũy của mình, còn tại sao điều đó lại tạo ra sự khác biệt lớn đến vậy. Các bạn hãy đón đọc phần tiếp theo của Blog nhé.
“Phương pháp đầu tư của Johnny” và “Đầu tư bằng tiền tích lũy”
Chúc các bạn thành công
Be smile & Be love